Surprise Me!

[Lyrics] Người thầy - Nguyễn Thành Trung || Bách Khoa Hà Nội 60 năm

2016-11-22 65 Dailymotion

NGƯỜI THẦY <br />Lại một mùa thu sang, lại một mùa hoa sữa nắng vàng, nơi bục giảng thênh thang, có bóng thầy bên chiếc bảng. <br />Một công việc qua bao ngày tháng, trái tim hết lòng mẫn cán, ngày qua ngày bụi phấn vấn vương, cho mái đầu tuyết sương, <br />Năm tháng dưới ngôi trường, ánh mắt thầy trên giảng đường, một ánh mắt bao dung ấm áp và chan chứa tình thương. <br />Dạy em tri thức đẹp lạ thường, dạy em niềm tin và chí hướng, cùng lòng quả cảm suốt chặng đường. <br />Ôi giờ học vui biết bao nhiêu, những số liệu thoải mái hơn nhiều, những bài toán bất chợt bay bổng như là những cánh diều. <br />Thầy đã tiếp thêm cảm hứng, thầy là người đã minh chứng, rằng kĩ thuật không khô cứng đâu. <br />Mùa thu vàng rồi cũng bước qua, mùa đông lạnh rồi cũng trôi xa, mùa xuân sang tia nắng chan hòa, mùa hè tới ve ngân trong lá, em bang khuâng trong dạ, thấm thoắt năm năm trôi qua, phải xa thầy và Bách Khoa. <br />Điệp khúc: <br />Ôi mái trường và năm tháng dịu êm <br />Ánh mắt thầy chứa những đêm sao sáng <br />Bàn tay thầy và những trang giáo án <br />Đâu chỉ là những bài toán khô khan <br />Thầy đã tặng cho chúng em hành trang <br />Tình người đó không bạc vàng đổi được <br />Công lao đó sao đo bằng dây thước <br />Mỗi tháng năm là một bước gian truân <br /> <br />Thầy như người lái đò, trên dòng sông tri thức, cần mẫn mang trí lực, góp sức cho cuộc đời. <br />Một mùa thu chuyến đò lại tới, một mùa hè cập bến đến nơi, trong sự nghiệp trồng người, biết bao lứa kĩ sư ra đời. <br />Trưởng thành từ chuyến đò một thời, bục giảng rạng ngời đẹp đẽ, thầy lặng lẽ trong gian nan, tấm lòng vàng luôn tỏa sáng, chỉ có năm tháng mới hiểu hết buồn vui. <br />Nghĩa thầy trò bao la, như công ơn mẹ cha, dưới mái trường yêu dấu của ta, người kĩ sư tài ba cũng là những người thầy mẫu mực, bằng trí tuệ và đạo đức, bằng lòng yêu nghề thường trực, đưa chuyến đò tri thức sang ngang, tin yêu gửi vào những bài giảng, tình thương gửi vào những bài toán, khi mùa thi bước đến vội vàng, bụi phấn rơi trên vầng trán, thành mái đầu bạc gian nan, sáng tấm gương một nhà sư phạm, đẹp sao người kĩ sư vững vàng. <br />Điệp khúc: <br />Ôi mái trường và năm tháng dịu êm <br />Ánh mắt thầy chứa những đêm sao sáng <br />Bàn tay thầy và những trang giáo án <br />Đâu chỉ là những bài toán khô khan <br />Thầy đã tặng cho chúng em hành trang <br />Tình người đó không bạc vàng đổi được <br />Công lao đó sao đo bằng dây thước <br />Mỗi tháng năm là một bước gian truân <br /> <br />Cảm ơn thầy đã dìu dắt tận tâm <br />Biết ơn thầy vì mùa xuân tuổi trẻ <br />Mùa thu sang một chuyến đò mới mẻ <br />Lại một lứa học trò háo hức ghé qua sông <br />Mái đầu bạc và vầng trán mênh mông <br />Thầy vẫn cầm lái vẫn dày công dìu dắt <br />Lòng tận tụy suốt bao năm không tắt <br />Nghĩ về thầy - một đôi mắt bao dung <br /> <br />Hàng trăm định luật và công thức <br />Thầy đã dạy em thật tuyệt vời <br />Nhưng thầy sẽ chẳng dạy công thức <br />Tính ra bụi phấn tháng năm rơi.....

Buy Now on CodeCanyon